Bem em anh thư vú to như 2 quả bưởi, ngân hàng! – Vâng! Em chưa cần ngay, mấy hôm nữa anh rút giúp em là được ạ! – Ừ! – Em cảm ơn anh! Anh ngủ đi! – Ừ! Bye em! Liễu nằm trằn trọc thêm một lát, chả hiểu nghĩ gì lại ngồi dậy tiến tới gần phòng bố mẹ nàng khẽ gọi: – Mẹ ơi! – Ơi! Mẹ nàng như cũng chẳng ngủ, Bem em gái anh thư vú to như hai trái bưởi chỉ một lát đã mở cửa đi ra ngoài, nhìn con gái khẽ mỉm cười: – Sao thế không ngủ được à con? – Vâng! Con cho mẹ xem cái này! – Sao! Cái gì không để mai được hay sao? – Mẹ đi ra đây! Liễu kéo mẹ ra hiên nhà ngồi trên chiếc ghế đẩu,